Chồng tôi không làm việc suốt nhiều năm qua.
Kính chào các anh chị,
Tôi muốn chia sẻ một nỗi buồn và rất mong nhận được lời khuyên. Tôi kết hôn với chồng từ đầu năm 2002 và anh là mối tình đầu của tôi. Tôi luôn giữ gìn trước khi cưới. Trước và sau khi cưới, anh yêu thương tôi rất nhiều, nhưng khi tôi có thai ngay sau tuần trăng mật, anh chưa có việc làm và khuyên tôi kế hoạch vì lo không đủ tiền nuôi con. Tôi lúc đó rất ngây thơ và đã nghe theo anh. Sau đó, tôi xin được việc làm và vẫn dạy kèm, đồng thời giúp anh tìm việc. Hiện tại, chúng tôi đã có một bé 4,5 tuổi và đã xây được một căn nhà nhỏ nhờ vào sự tiết kiệm từ cả hai.
Kể từ khi cưới, tôi đã xin nhiều công việc cho chồng nhưng anh không giữ được việc nào lâu dài, thường chỉ làm được vài ngày hoặc một, hai tháng rồi nghỉ. Tôi phải gánh vác mọi việc trong gia đình, trong khi lương của tôi không cao. Tôi làm trong ngành du lịch, có những khoản thu nhập thêm nhưng năm nay không đi công tác, chỉ làm việc ở văn phòng. Khi mới cưới, tôi tin tưởng giao cho anh xây nhà, nhưng thường thấy anh nằm ngủ hoặc đọc báo trong khi công trình vẫn dang dở, khiến tôi rất lo lắng vì phải vay mượn tiền để hoàn thành.
Cuối cùng, tôi phải ở nhà trông coi mọi việc. Tôi luôn nhờ chồng giúp đỡ và mong anh là chỗ dựa cho mẹ con, nhưng từ lớn đến nhỏ, tôi đều phải làm hết. Dần dần, tôi cảm thấy cáu gắt và mệt mỏi. Sau một ngày làm việc vất vả, về nhà thấy mọi thứ bề bộn, trong khi chồng thì chơi cờ, ngủ hoặc xem bóng đá. Anh từng có việc nhưng lương thấp và rồi nghỉ việc. Cuộc sống vợ chồng trở nên lủng củng từ đó, mọi trách nhiệm đổ dồn lên tôi. Tôi đã khuyên anh làm việc để giúp gia đình, nhưng mọi nỗ lực đều không thành công.
Vợ chồng tôi nhiều lần cãi nhau về công việc và tiền bạc. Mỗi khi tôi cần sự hỗ trợ tinh thần, anh lại không có mặt. Tôi đã nói hỗn với chồng, biết là sai nhưng không biết phải làm sao. Anh cũng đã đánh tôi nhiều lần, khiến tôi bị thương tích. Dù có nhiều lần công an can thiệp và tôi từng xin ly hôn, anh vẫn xin hòa giải. Anh không có việc làm, thường bỏ nhà đi vài ba ngày, có lần ở Sài Gòn hơn 8 tháng rồi mới về. Thỉnh thoảng anh khen tôi dọn dẹp nhà cửa, nhưng khi ở nhà, anh chỉ nằm lì và nói không muốn làm gì, chỉ muốn dựa vào tôi, khiến tôi rất lo lắng.
Trong suốt thời gian anh đi, tôi không biết anh ở đâu và làm gì. Ở nhà, tôi vừa làm việc kiếm tiền vừa chăm sóc con cái. Tôi tin rằng anh không lăng nhăng và yêu thương mẹ con tôi. Nhưng khi tôi không còn tiền và cần anh giúp đỡ, anh lại làm lơ. Khi nghe tin tôi mang thai lần nữa, anh bảo sẽ vào Sài Gòn, còn tôi thì tự lo hoặc uống thuốc. Tôi rất đau lòng khi nghe điều đó, nhất là khi trong túi tôi không còn tiền. Một hôm, tôi về nhà định khoe có lương sớm, nhưng anh đã dọn đi Sài Gòn. Giờ tôi nghe tin anh sống với người bà con mà không đi làm, tôi cảm thấy buồn và chán nản. Tôi không biết mình còn là vợ anh hay không.
Sau nhiều sự cố, tôi đã cố quên và cho anh cơ hội. Tôi đã bỏ qua cho anh, nhưng giờ anh lại bỏ đi. Anh để lại mảnh giấy nói yêu thương hai mẹ con và đi để lo cho bản thân. Anh không gọi cho chúng tôi trừ khi tôi gọi trước, và giờ anh muốn có thêm cơ hội để quay về sau hai tháng. Lý do anh đi là vì tôi không đủ tiền để nuôi cả ba người trong thời điểm này.






Source: https://afamily.vn/chong-toi-suot-bao-nam-khong-chiu-di-lam-20111225033118355.chn